Hồi mới lên Hà Nội học, mình theo chân 1 người chị họ đến 1 trung tâm tiếng Anh học với người nước ngoài. Chị đi test khóa học còn mình thì bám theo cho vui.
Vào lớp, có 1 nhóm khoảng 10 người. Mình nhớ thầy giáo người châu Âu, cao, đẹp trai, tóc vàng. Thầy hỏi lần lượt mọi người những câu hỏi đơn giản và tới lượt mình.
Mình lúc đấy run quá, đứng im cười vì nghe không hiểu thầy nói gì. Mãi sau về nhà chị mình mới bảo đấy là câu: Why do you like English? ^^.
Về nhà, chị họ chỉ cho mình nhiều cách để học tiếng Anh. Mình cũng lên mạng search và thấy có cách học chép chính tả. Mình bắt đầu với trang web Spotlight English, VOA Special English. 1 trang vừa có Anh – Mĩ, 1 trang tiếng Mĩ. Mình mua 1 cuốn vở và bắt đầu việc nghe – chép chính tả. Mình ban đầu hăm hở lắm, 1 bài nghe spotlight dài 15 phút, mình chép mấy mặt A4. Mình chép liên tục được khoảng 3 tuần, mỏi tay và nản quá luôn, thì bỏ.
Nhưng mình cũng phát hiện ra, là mình bỗng nghe được những bài Spotlight tốt hơn, từ nào mình đã sai là ít bị sai lại. Đặc biệt là mình bớt sai âm /s/ ở cuối các danh từ hoặc động từ. (Vì cuốn vở chi chít bút đỏ sửa âm /s/.
Hồi đó mình nghĩ, chỉ cần học đủ điểm thi qua môn tiếng Anh ra trường là được. Rồi tốt nghiệp mình về quê làm thì cần gì tới tiếng Anh, nên mình không cố gắng học.
Bây giờ, thời đại AI đến, các công cụ AI giúp xóa bỏ mọi rào cản ngôn ngữ. Hồi đầu mình khoái chí lắm, vì thế càng đỡ phải học ngôn ngữ nào mà vẫn xem được mọi video, đọc được mọi bài viết bằng mọi ngôn ngữ phổ biến trên thế giới. Cứ xài Chat GPT và các extension là xong ^^
Cho tới khi mình tập tành xài Midjourney. Đây là phần mềm tạo ảnh, giúp biến mọi tưởng tượng trong đầu bạn thành hình ảnh. Câu lệnh (promt) dùng để vẽ bắt buộc bằng tiếng Anh. Và mình thấy khó từ đây.
Để mô tả 1 ảnh, cần biết sử dụng tính từ, rất nhiều tính từ. Mình thì lại không có đủ vốn từ để mô tả những thứ bay bổng trong đầu.
Lúc đấy mình đã nhận ra, trong thời AI, càng phải học tiếng Anh để điều khiến giỏi các công cụ AI bằng promts. Promt engineering là kỹ năng của thời đại mới.
Mình biết tới WELE qua cô Thuy Hoang. Vô tình lướt fb cô thì thấy workshop của WELE kết hợp với Cấy nền Ngoại ngữ mà cô Thúy là host. Mình join thử cho vui thôi (vì thích nghe cô nói, chứ cũng ko quan tâm lắm WELE là gì).
Mình cũng không tham gia workshop từ đầu tới cuối. Mình join đúng cái đoạn anh Hiếu đang kể về ước mơ của WELE. Anh mong sao, trong tương lai, WELE có thể giúp những người làm du lịch bản địa tự tin kể câu chuyện đầy cảm xúc của họ về mảnh đất họ đã sống bao đời, để mỗi câu chuyện đều CHẠM tới trái tim của từng vị khách quốc tế.
Mình thấy ước mơ của anh đẹp quá, và mình bắt đầu tò mò về WELE.
Đêm đó, mình vào trang WELE để thử. Mình phải WOW lên vì những điều thú vị mình thấy ở WELE ngay từ lần sử dụng đầu tiên. I love WELE at first sight.
Cách thiết kế khóa học của WELE giống hệt cách mà mình đã tự học cách đây hơn 10 năm: Nghe – Chép chính tả. Nhưng WELE nâng tầm việc đó lên bằng phần mềm, và tự động chấm điểm, khiến mình nhàn vô cùng. Làm xong, nộp bài là biết ngay kết quả. Mình chỉ việc ghi vào sổ những từ bị sai, hoặc những cụm từ mình thích.
Mình phấn khích lắm, và quyết tâm thử nghiệm với series các bài tập theo lộ trình cơ bản nhất mà anh Hiếu share trong group workshop.
Mình quyết định dành 365 ngày sắp tới để luyện lại phương pháp ngày xưa. Mình lập 1 trang fb, mỗi ngày mình sẽ đăng kết quả luyện của ngày hôm đó.
Lần này, với WELE, mình sẽ không bỏ cuộc nữa.
Cảm ơn cô Thúy, cảm ơn anh Hiếu vì những điều đẹp đẽ và hồn nhiên đã trao cho đời ⚘️⚘️
Link post: https://www.facebook.com/groups/welelearn/posts/3435402319927141
Leave a Reply